Tagged Under:

TÔI CÓ MỘT NỖI BUỒN THẬT ĐẸP





    Có đôi khi tôi tự thấy mình rơi vào những ngày với những mớ cảm xúc tả tơi không liền lạc? Thậm chí tôi chẳng có thể gọi tên được thứ cảm xúc này. Buồn ư? Không hẳn thế, mà vui ư? Làm sao vui được. Cạn kiệt đúng không? Tôi nghĩ có thể nôm na cho là vậy...

    Con người ta là thế đấy, đôi khi chúng ta chẳng hiểu nổi mình nữa là. Một khi cảm xúc lên ngôi than thở là lúc lí trí ta phải dừng lại tất cả công việc, lắng nghe âm thanh của cảm xúc. Với không khí lành lạnh của những ngày trời mưa đầu thu như thế này thật đúng là khoảng thời gian để cảm xúc được dịp “lộn xộn” hơn bao giờ hết.

    Mưa gắn liền với rất nhiều những bài hát chứa thật nhiều những cảm xúc vui có, buồn có… Mưa có thể gắn với một chút hối hả của những bước chân chạy thật nhanh dưới làn nước buông dài trên đường hay đơn giản chỉ là một chút tĩnh lặng của tâm hồn tại góc quán quen. Và bài hát “Tôi có một nỗi buồn thật đẹp” của Phạm Hồng Phước , như một ly cà phê sữa nóng hong khô những cảm xúc bị ướt mèm bởi những cơn mưa trong tôi.

Tôi chen theo đám đông ngoài kia
Chiều giờ này tan ca, dòng người xô ra
Tôi đi lòng vòng thành phố, lang thang ở mỗi góc hẻm, con đường
Tôi đi lục tìm và bới tung lên một trời ký ức
Tôi đóng cửa lòng, cài khóa, leo lên tầng cao khóc đến nghẹn lời
Nỗi nhớ thật đầy, phố xưa hanh hao gầy gò

    Với những ca từ đậm chất tự sự cùng với giai điệu du dương man mác một nỗi lòng, chàng ca sĩ sinh năm 1991 đã đem đến cho chúng ta một ca khúc với một cảm xúc như đang bới tung lên bởi một nỗi niềm riêng.

Cứ đi về trên những chuyến xe buồn tênh mỗi ngày
Và trong vali, tôi mang cất theo là cả hàng trăm nỗi buồn đẹp lắm
Ngày tình hấp hối trôi, mình tôi thôi mùa đi mất rồi
Hong khô thêm những nỗi cô đơn vội êm

    Đôi khi những công việc ta làm hằng ngày đã trở nên một lối mòn, ta cứ mải mê cuốn theo với nhịp sống hối hả, có khi chẳng có thời gian để lắng nghe cảm xúc.

…Có những chiều, giữa phố xá đông chợt thấy quặn lòng
Về nhà hay đi đâu? Về nhà với ai?
Ừ thì không ai chờ đợi, đưa đón
Chiều còn gì nữa đâu, ngoài mình tôi và những nỗi buồn
Tôi mang tia nắng tàn ngồi nâng niu

    Cùng lắng nghe và cảm nhận chất tư lự cũng như nỗi niềm của chàng ca sĩ trẻ gửi đến, và biết đâu ta sẽ tìm thấy sự đồng cảm của chính những con người trẻ với nhau.

Đã có bao giờ bạn cảm thấy cô đơn chưa ?
Một buổi chiều tàn vội vã loay hoay với những nỗi niềm của riêng mình
Cuộc đợi ai cũng đã có những câu chuyện rất thật
Và tôi cũng đang có một nỗi buồn thật đẹp…

#viếtcholòngthanhthản...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

BLOG TÂM SỰ

Hãy chia sẻ với chúng tôi câu chuyện của bạn.
Và điều đó là hoàn toàn bí mật!

CHILL MUSIC FOR LIFE

Không phải những "top-trending", nhưng hãy nghe!